Contact

nvt@ngovantrong.com

Hạnh phúc là hành trình, không phải là điểm đến

6/21/2017

TÔI ĐÃ ĐÂM CON BÒ CỦA TÔI NHƯ THẾ NÀO?

TÔI ĐÃ ĐÂM CON BÒ CỦA TÔI NHƯ THẾ NÀO?

Thực sự ấn tượng với câu chuyện "đâm bò" của người truyền cảm hứng anh LMC, cái mà tôi vẫn định nghĩa là "burn the f**king boat". Tôi quyết định chia sẻ câu chuyện "đâm bò" của mình. Hy vọng bài viết giúp ai đó đang băn khoăn trước kế hoạch của bản thân.

2005 tôi tốt nghiệp Đại học chuyên ngành cơ khí ĐHBKHN. Tôi được ông bác bố trí làm việc trong một tổng công ty nhà nước lớn (LILAMA). Tôi tham gia 2 dự án lớn với tư cách là giám sát viên hàn (Welding Supervisor) xây dựng nhà máy xi măng và nhà máy nhiệt điện. Trong quá trình làm ông bác tôi luôn tạo điều kiện để tôi được tiếp xúc với bậc tiền bối, lãnh đạo trong công ty. Đó có lẽ cũng là cách mà ông bác tôi ngầm "cơ cấu" tôi sau khi ông nghỉ hưu.

Mọi việc cứ trôi đi theo hướng như vậy cho đến một ngày tôi nhận thấy "hình như mình không phù hợp với môi trường này (!!??). Và cái câu hỏi "hình như" cứ lớn lên từng ngày trong đầu. Và cho đến cuối 2016, tôi quyết định phải làm gì đó khác đi.
Vậy là tôi ngày ra công trường, tối mò mẫn trên internet để cơ hôi. Tôi đã tìm tất cả những tập đoàn / công ty về Công nghệ Hàn (tôi là kỹ sư Hàn) và gửi cho họ một email "bán mình" kèm theo lời mời xây dựng biz tại Việt Nam. Có lẽ cả trăm email đã được gửi đi mà không có sự phản hồi....

Và rồi cung có nơi nhận. Tôi được một hãng của Thuỵ sĩ offer vị trí "Techncial support" cho nhà phân phối của họ ở VN dưới sự quản lý của chi nhanh Singapore.

Kỳ lạ thay, sau khi nhận được offer thì tôi bắt đầu cảm thấy sợ. Tôi sợ mình sẽ không trụ đc ở cái công việc này vì Trình độ chuyên môn và Tiếng Anh kém (tôi mới chỉ ra trường đc gần 2 năm). Tôi sợ nếu thất bại. Tôi sợ phụ công bác tôi đã "cơ cấu" tôi nhiều lần. Tôi sợ làm khó bố mẹ tôi, bởi gia đình tôi không có điều kiện để "lo" cho tôi... vân vân và mây mây. Lỗi sợ đó chiếm trọn tâm trí tôi trong nhiều tháng. Có nhiều đêm chỉ nghĩ cái đó mà k ngủ được.

Và rồi chỉ với suy nghĩ này mà tôi đã "đâm chết" con bò của tôi.

"Mình còn trẻ, so sánh được cái ĐƯỢC - CÁI MẤT trong việc này. Giờ mà không quyết định được thì sau này không quyết định được cái gì"

Và sau 4 tháng suy nghĩ tôi đã quyết định rời xa cái "tổ êm ấm" đó và bắt đầu con đường của riêng mình. Với việc này, tôi đã vượt qua 3 rào cản:
1) chính bản thân mình
2) bố mẹ
3) ông bác tôi.

Vậy đó, đó là cách tôi đã đâm chết con bò của tôi. Và hiện tại tôi có "con ngựa" của riêng mình. Tôi có thể đi những cung đường mà tôi muốn.

#NVT

Trích: bài viết "Giết ngay con bò quý giá"
Hai thầy trò nọ ghé thăm 1 gia đình sống dưới mức nghèo khổ trong 1 túp lề tồi tàn. Cuộc sống của gia đình 8 người này được duy trì nhờ 1 con bò sữa. Đó là tài sản vô cùng quý báu của gia đình họ so với dân làng chung quanh. Trước khi bỏ đi, người thầy đã đâm chết con bò, trong sự sợ hãi và lo lắng tột cùng của người học trò.
Một năm sau, hai thầy trò quay lại chứng kiến một gia đình sống sung túc dưới một căn nhà đàng hoàng. Thì ra, không có con bò để vắt sửa, gia đình họ phải chống lại sự chết đói bằng cách phát hoang đất trồng lương thực; ban đầu chỉ là để khỏi chết đói, sau đó thì họ có nhiều lương thực để bán ra chợ và từ đó họ trở nên sung túc.

Bài học từ người thầy “con bò mà họ yêu quí như báu vật chính là sợi dây xích trói buộc cuộc đời họ với đói nghèo khổ cực. Chỉ khi mất đi sự an toàn giả tạo đó thì họ mới nhìn sang hướng mới”.
Ông thầy nâng tầm ý nghĩa câu chuyện
"Nếu con có 1 công việc – dù con không thích – giúp con trả được nợ, sống sót và cũng tận hưởng được một vài tiện nghi nho nhỏ, thì con dễ dàng rơi vào cái bẫy hài lòng với suy nghĩ rằng ít nhất thì mình cũng có được một cái gì đó. Cuối cùng con biện minh rằng khối người muốn được như vậy mà có được đâu. Và vì thế con giữ nó hoài".
Nghe xong lời dạy, người học trò, tìm “giết” con bò của mình, để bắt đầu một cuộc sống không có bò.
Đoạn trên do tôi tóm tắt từ sách: "Ngày xưa có một con bò – Once upon a Cow". Tác giả: Tiến sĩ Camilo Cruz.
***
Chúng ta cứ trông cậy vào các con bò có sẵn.
Chúng ta cứ loanh quanh trong vòng tròn an toàn...
Chúng ta sợ hãi sự thay đổi.
Và chúng ta chết già mà chẳng làm gì nên hồn!
Bạn có bao nhiêu con bò quý giá? Có dám giết không.
Lâm Minh Chánh
Hết trích.

No comments:
Write comments

Connect me on twitter. You'll get more udpates - https://twitter.com/ngovantrong
Join Our Newsletter