Phải thừa nhận "mục đích sống" là cái gì đó mà đa số chúng ta phải tìm kiếm cả đời. Thậm chí phần lớn chúng ta đến cuối đời cũng không trả lời nổi câu hỏi "Bạn sống ở trên đời để làm gì". Liệu có câu trả lời chuẩn cho câu hỏi đó không? Và liệu câu hỏi đó có thực sự quan trọng đến mức chúng ta nhất định phải trả lời hay có thể thay thế nó bằng những câu hỏi dễ hơn.
Mark Manson có lẽ là chuyên gia hàng đầu thế giới về định hướng cuộc sống cho cá nhân. Bài viết mới đây của ông cho chúng ta một lời giải khá hay cho bài toán cuộc đời.
Một ngày nọ, khi anh tôi đã 18 tuổi, anh lướt vào phòng khách và tự hào tuyên bố với mẹ tôi và tôi rằng một ngày nào đó anh ấy sẽ là một thượng nghị sĩ. Mẹ tôi dường như đã động viên anh tôi "Điều đó hay đấy con yêu ạ" trong lúc tôi chắc chắn đã bị phân tâm bởi bát Cheerios hoặc một cái gì đó.
Nhưng sau 15 năm, mục đích này đã định hình toàn bộ quyết định cuộc sống của anh tôi: những gì anh ấy học ở trường, nơi mà anh ấy đã chọn để sống, người anh ấy kết nối với và ngay cả những gì anh đã làm trong các kỳ nghỉ cuối tuần của mình.
Và bây giờ, sau gần nửa đời, anh đã là chủ tịch của một đảng chính trị lớn trong thành phố của mình và thẩm phán trẻ nhất trong tiểu bang. Trong vài năm tới, anh hy vọng sẽ ra tranh cử lần đầu tiên.
Nhưng xin đừng hiểu sai ý tôi. Anh trai tôi là một quái vật. Và điều đó về cơ bản không bao giờ xảy ra.
Hầu hết chúng ta không có đầu mối nào dẫn đến những gì chúng ta muốn làm gì trong cuộc sống của mình. Ngay cả sau khi chúng ta học xong xuôi. Ngay cả sau khi chúng ta có việc làm. Ngay cả sau khi chúng ta đang kiếm được tiền. Giữa độ tuổi 18 và 25, tôi đã thay đổi nguyện vọng nghề nghiệp thường xuyên hơn thay đổi quần lót. Và thậm chí sau khi tôi đã có một doanh nghiệp, trạng thái đó vẫn không đổi thay cho đến khi 28 tuổi tôi mới xác định rõ ràng những gì tôi muốn cho cuộc sống.
Rất có thể là bạn cũng đang giống tôi, không có đầu mối để xác định những gì bạn muốn làm. Đó là một cuộc đấu tranh hầu như mọi người lớn đều trải qua. "Tôi muốn làm gì với cuộc sống của tôi?" "Tôi đam mê cái gì vậy?" "Điều gì không cuốn hút tôi?" Tôi thường nhận được email từ những người ở độ tuổi 40 và 50 tuổi vẫn không biết mình muốn gì.
Một phần của vấn đề chính là bản thân khái niệm về "mục đích sống". Ý tưởng cho rằng chúng tôi sinh ra để thực hiện một số mục đích cao cả và chúng ta có sứ mệnh vũ trụ là phải tìm thấy nó. Đây là thứ logic rẩm rít được sử dụng như một liều thuốc tinh thần giống như kiểu tinh thể kỳ diệu hay con số may mắn của bạn là 34 (nhưng chỉ vào thứ Ba hoặc trong lần trăng tròn).
Và đây mới là sự thật. Chúng ta tồn tại trên trái đất này trong một khoảng thời gian nào đó. Trong thời gian đó, chúng ta làm việc. Một số việc chúng ta làm quan trọng. Một số không quan trọng. Và những việc quan trọng cho cuộc sống của chúng ta ý nghĩa và hạnh phúc. Những việc không quan trọng về cơ bản chỉ giúp chúng ta giết thời gian.
Vì vậy, khi người ta nói, "Tôi nên làm gì với cuộc sống của tôi?" hoặc "mục đích cuộc sống của tôi là gì?" thì những gì họ đang thực sự hỏi là: "Những gì là quan trọng tôi có thể làm trong cuộc đời?"
Đây là một câu hỏi tốt hơn rất nhiều để hỏi. Nó là dễ quản lý hơn và nó không phải mang thêm một hành lý vô lý là "mục đích cuộc sống". Không có lý do bắt bạn phải chiêm ngưỡng ý nghĩa phổ quát của cuộc sống khi bạn đang ngồi trên sofa ăn Doritos suốt cả ngày dài. Thay vào đó, bạn cần phải nhấc mông lên đi khám phá những gì bạn cảm thấy quan trọng.
Một trong những câu hỏi phổ biến nhất tôi nhận được qua email là mọi người hỏi tôi họ nên làm gì với cuộc sống của họ, đâu là "mục đích cuộc sống" của họ. Đây là một câu hỏi mà tôi không thể trả lời. Sau tất cả, sao tôi biết được những người này thực sự nên đan áo cho mèo hay quay phim gay khiêu dâm ở tầng hầm của họ. Tôi chẳng có đầu mối nào cả. Tôi là ai mà có thể nói cho họ biết điều gì là đúng hoặc những gì quan trọng với họ?
Nhưng sau một thời gian nghiên cứu, tôi đã đặt ra được một số câu hỏi để giúp bạn tìm ra cho mình những gì là quan trọng với bạn và những gì có thể đem lại nhiều ý nghĩa cho cuộc sống của bạn.
Những câu hỏi này không hoàn hảo hoặc dứt khoát. Trong thực tế, chúng có một chút vô lý. Nhưng tôi cố ý làm theo cách đó bởi vì khám phá ra mục đích trong cuộc sống của chúng ta phải là một cái gì đó vui vẻ và thú vị chứ không phải là một việc vớ vẩn.
1. HƯƠNG VỊ YÊU THÍCH CỦA CON ẾCH MÀ BẠN SẼ NUỐT LÀ GÌ VÀ LIỆU NÓ CÓ KÈM THEO MỘT TRÁI Ô LIU?
Ah, vâng. Đây là câu hỏi quan trọng nhất. Hương vị nào của con ếch bạn muốn nuốt? Bởi vì đây là sự thật ít được biết đến về cuộc sống mà các thầy cô không dạy bạn ở trường học: Tất cả mọi thứ lúc này lúc khác đều có thể tồi tệ.
Tôi nói điều đó nghe thật bi quan phải không. Và bạn có thể nghĩ, "Này ông Manson, hãy tươi tỉnh lên đi." Nhưng tôi thực sự nghĩ rằng đây là một ý tưởng cách mạng.
Tất cả mọi thứ liên quan đến sự hy sinh. Tất cả mọi thứ đều có những chi phí bắt ta phải trả giá. Không có gì là vui hay thăng hoa trong tất cả thời gian. Vậy câu hỏi đặt ra là: những cuộc đấu tranh hay sự hy sinh nào bạn sẵn sàng để chịu đựng?
Cuối cùng, điều quyết định chúng ta gắn bó với một cái gì chính là khả năng của chúng ta xử lý các lỗi và vượt qua những ngày tháng tồi tệ không thể tránh khỏi với nó.
Bạn muốn trở thành một doanh nhân công nghệ tuyệt vời, nhưng bạn không thể xử lý thất bại, thì bạn sẽ không thể đi xa với ước muốn đó. Nếu bạn muốn trở thành một nghệ sĩ chuyên nghiệp, nhưng bạn không sẵn sàng chấp nhận tác phẩm của mình bị từ chối hàng trăm lần, thậm chí cả hàng ngàn lần, thì thực ra bạn đã thất bại trước khi bạn bắt đầu. Nếu bạn muốn trở thành một luật sư tòa án giỏi, nhưng không thể chịu được việc mỗi tuần phải làm việc 80 giờ, thì tôi đã có tin xấu cho bạn.
Vậy trải nghiệm khó chịu nào bạn có thể xử lý được? Bạn có thể thức suốt đêm để lập trình? Bạn có thể trì hoãn lập gia đình trong vòng 10 năm? Bạn có thể chịu được việc mọi người cười nhạo khi bạn ra khỏi sân khấu hết lần này đến lần khác cho đến khi bạn diễn thực sự tốt?
Con ếch nào bạn sẵn sàng để nuốt? Vì chúng ta, ai trong đời cũng sẽ phải nuốt ếch. Khi bạn phải nuốt một con ếch, hãy nuốt cùng với 1 trái ô liu.
2. ĐIỀU GÌ ĐÚNG VỚI BẠN HÔM NAY CÓ THỂ SẼ LÀM BẠN PHÁT KHÓC KHI CÒN 8 TUỔI?
Khi tôi còn là một đứa trẻ, tôi đã từng viết truyện. Tôi thường ngồi trong phòng của tôi một mình hàng giờ để viết, về người ngoài hành tinh, về các siêu anh hùng, về chiến binh vĩ đại, về bạn bè và gia đình tôi. Không phải vì tôi muốn bất cứ ai đọc nó. Không phải vì tôi muốn gây ấn tượng với cha mẹ hoặc giáo viên của tôi. Mà vì việc đó làm cho tôi vui.
Và sau đó, vì một số lý do, tôi dừng lại. Tôi cũng không nhớ vì sao nữa.
Chúng ta đều có xu hướng mất liên lạc với những gì chúng ta yêu thương khi còn là một đứa trẻ. Những áp lực xã hội của khi lớn lên và những áp lực nghề nghiệp của tuổi trưởng thành đuổi niềm đam mê thời trẻ con ra khỏi chúng ta. Chúng ta được dạy rằng lý do duy nhất để làm một điều gì đó là vì chúng ta được tưởng thưởng cho công việc đó.
Không phải đến khi tôi đã ở giữa độ tuổi 20 tôi mới khám phá ra là tôi thích việc viết lách đến thế nào. Và cũng không phải cho đến khi tôi bắt đầu kinh doanh tôi nhớ rằng tôi rất thích làm các trang web – Những cái đó tôi đã làm từ hồi còn trẻ con, chỉ để cho vui.
Điều buồn cười là, nếu tôi năm 8 tuổi hỏi tôi năm 20 tuổi "Tại sao bạn không viết nữa?" Và tôi trả lời: "Bởi vì tôi viết không tốt" hoặc "Vì chẳng ai đọc những gì tôi viết cả" hoặc "Vì tôi không thể kiếm tiền khi làm điều đó", khi đó không chỉ là tôi 20 tuổi đã hoàn toàn sai mà còn làm cho phiên bản 8 tuổi của tôi phát khóc.
3. ĐIỀU GÌ LÀM BẠN QUÊN ĂN VÀ QUÊN Ị?
Ai cũng đã từng có lúc bị cuốn vào việc gì đó đến khi phút biến thành giờ, giờ biến thành "Ồ khỉ thật, mình quên cả ăn tối."
Người ta kể rằng, lúc Isaac Newton còn bé, mẹ ông đã phải thường xuyên đi vào phòng nhắc nhở ông ăn vì sợ ông sẽ vùi đầu làm việc cả ngày quên ăn.
Tôi đã từng ham chơi game như thế. Điều này có lẽ không tốt. Thực tế là trong nhiều năm nó là vấn đề của tôi. Tôi đã ngồi chơi game thay vì làm những việc quan trọng hơn như học tập chuẩn bị thi, hoặc tắm rửa thường xuyên, hoặc gặp gỡ giao tiếp với người khác. Không phải đến lúc bỏ hẳn tôi mới phát hiện rằng tôi không hề đam mê chơi game (mặc dù tôi vẫn thích chơi lắm). Niềm đam mê của tôi là sự cải thiện mỗi ngày, là giỏi một việc gì đó và cố gắng để mỗi ngày làm nó tốt hơn. Dù trò chơi điện tử có những đồ họa, câu truyện rất thú vị, nhưng tôi có thể dễ dàng sống không có chúng. Vì chính sự cạnh tranh - với những người khác, nhưng đặc biệt là với chính bản thân mình – mới là động lực khiến tôi phát triển.
Và sau này tôi áp dụng sự ám ảnh mong muốn cải thiện và sự cạnh tranh với chính mình trong doanh nghiệp internet và trong khi viết bài, ồ, mọi thứ đã diễn ra rất tuyệt.
Có lẽ đối với bạn, nó là cái gì khác. Có thể đó là tổ chức công việc hiệu quả, hoặc bị đắm chìm trong một thế giới tưởng tượng, hoặc dạy ai đó một cái gì đó, hoặc giải quyết các vấn đề kỹ thuật nào đó. Bất cứ điều gì, đừng chỉ nhìn vào các hoạt động khiến bạn thức cả đêm, mà hãy nhìn vào các nguyên tắc nhận thức đằng sau những hoạt động mà bạn yêu thích. Bởi vì những nguyên tắc đó có thể dễ dàng được áp dụng ở nhiều nơi khác.
4. BẠN NÊN TỰ XẤU HỔ VỚI CHÍNH MÌNH NHƯ THẾ NÀO?
Trước khi bạn trở nên giỏi trong một việc gì đó và làm được một việc gì đó quan trọng, thoạt tiên bạn phải làm rất tệ một việc gì và không biết đầu mối nào dẫn đến những gì bạn đang làm. Đó là điều rất hiển nhiên. Khi làm tệ hại một việc gì đó và không có đầu mối những gì bạn đang làm, bạn sẽ phải xấu hổ các kiểu, thường xuyên và liên tục. Hầu hết mọi người cố gắng để tránh cho mình khỏi bị xấu hổ, bởi vì cảm giác đó thật tệ.
Vậy nên, theo suy luận bắc cầu, nếu bạn tránh bất cứ điều gì có thể làm bạn xấu hổ, thì cuối cùng bạn sẽ không làm được điều gì bạn cảm thấy quan trọng.
Vâng, một lần nữa chúng ta lại nói về sự mong manh dễ vỡ của con người.
Ngay bây giờ, có điều gì đó bạn muốn làm, cái gì bạn nghĩ sẽ làm, cái gì bạn tưởng tượng rằng mình sẽ làm, nhưng bạn lại không làm. Chắc chắn bạn có lý do của bạn. Và bạn cứ lặp lại những lý do đó mãi không thôi.
Nhưng những lý do là gì? Bởi vì tôi có thể nói cho bạn biết ngay bây giờ rằng nếu những lý do dựa trên những gì người khác có thể nghĩ về bạn, thì bạn đang tự hành hạ bản thân và bỏ qua cơ hội của mình.
Nếu lý do của bạn là một cái gì đó giống như, "Tôi không thể bắt đầu một doanh nghiệp vì dành thời gian cho con quan trọng hơn với tôi" hay "Chơi Starcraft cả ngày có thể sẽ ảnh hưởng đến âm nhạc của tôi, và âm nhạc là quan trọng hơn với tôi" . Điều đó OK. Nghe có vẻ ổn.
Nhưng nếu lý do của bạn, "Cha mẹ tôi sẽ ghét nó", hay "Bạn bè sẽ cười nhạo tôi", hay "Nếu thất bại, tôi sẽ bị coi là một thằng ngốc", thì sau đó rất có thể bạn đang thực sự tránh một cái gì đó bạn thật sự quan tâm bởi vì bạn quá để tâm đến những gì làm bạn sợ hãi vớ vẩn chứ không phải những gì mẹ nghĩ hay Timmy bên cạnh nói.
Sống trên đời mà cứ tránh sự xấu hổ giống như cuộc sống của một con đà điểu rúc đầu trong cát.
Những điều tuyệt vời luôn có bản chất là độc đáo và bất quy tắc. Vì vậy, để đạt được chúng, chúng ta phải đi ngược lại với tâm lý bầy đàn. Và để làm điều đó luôn đi kèm với sự sợ hãi.
Hãy chôn kỹ sự xấu hổ. Cảm thấy ngu ngốc là một phần của con đường đưa đến một cái gì đó quan trọng, một cái gì đó có ý nghĩa. Nếu có quyết định lớn trong cuộc đời nào càng làm bạn sợ hãi, thì rất có thể bạn càng cần phải thực hiện nó cho bằng được.
5. LÀM THẾ NÀO ĐỂ BẠN CỨU VỚT THẾ GIỚI?
Nếu bạn gần đây ít xem thời sự thì tôi xin báo cho bạn biết là, thế giới đang có một vài vấn đề. Và "một vài vấn đề," ý của tôi là "tất cả mọi thứ đều tồi tệ và tất cả chúng ta sẽ chết."
Tôi đã kêu quàng quạc về những điều này trước đây, và các nghiên cứu cũng chỉ ra điều này. Để sống có một cuộc sống hạnh phúc và khỏe mạnh, chúng ta phải gắn mình với những giá trị lớn hơn niềm vui hay sự thỏa mãn cá nhân.
Vì vậy, hãy chọn một vấn đề và bắt đầu ra tay cứu vớt thế giới. Có rất nhiều thứ để chọn. Hệ thống giáo dục tồi tệ, sự phát triển kinh tế, bạo lực gia đình, chăm sóc sức khỏe tâm thần, tham nhũng trong chính phủ... Chết tiệt, tôi mới đọc được một bài báo sáng nay về buôn bán tình dục ở Mỹ và nó đã làm tôi nổi giận và có nhu cầu làm một cái gì đó. Nó cũng hủy hoại luôn bữa sáng của tôi.
Tìm một vấn đề mà bạn quan tâm và bắt đầu giải quyết nó. Rõ ràng, bạn sẽ không phải một mình giải quyết các vấn đề của thế giới. Nhưng bạn có thể đóng góp và tạo sự khác biệt. Và cái cảm giác tạo ra một sự khác biệt cuối cùng là những gì quan trọng nhất đối với hạnh phúc và thỏa mãn của riêng bạn.
Bây giờ, tôi biết những gì bạn đang suy nghĩ. "Này Mark, tôi đọc được một tin kinh khủng khiếp và rất bực mình, nhưng tôi chẳng làm gì được, càng không thể chọn một con đường sự nghiệp mới vì nó."
Vâng, nhưng rất vui vì bạn đã hỏi ...
6. NẾU BỊ CHĨA SÚNG VÀO ĐẦU BẮT RỜI KHỎI NHÀ 16H MỖI NGÀY, BẠN SẼ ĐI ĐÂU VÀ LÀM GÌ?
Đối với nhiều người trong chúng ta, kẻ thù lớn nhất là sự tự mãn lỗi thời. Chúng ta bị cuốn vào những thói quen thường nhật. Chúng tôi bị phân tâm. Chiếc ghế sofa êm ái. Những miếng Doritos thơm ngon. Và cuộc sống chẳng có gì mới cả.
Đó chính là vấn đề.
Có một điều mà hầu hết mọi người không hiểu: Niềm đam mê là kết quả của hành động, không phải là nguyên nhân của nó.
Khám phá những gì bạn đam mê trong cuộc sống và những gì quan trọng với bạn là một môn thể thao đòi hỏi sự tiếp cận toàn diện gắn với một quá trình thử sai liên tục. Không ai trong chúng ta biết chính xác làm thế nào chúng ta cảm nhận về một hành động cho đến khi chúng ta thực sự thực hiện nó.
Vì vậy, hãy tự hỏi, nếu ai đó đặt một khẩu súng vào đầu bạn và buộc bạn phải rời khỏi nhà mỗi ngày chỉ được về để ngủ, bạn sẽ chọn làm việc gì? Và không, bạn có thể không chỉ đi ngồi trong một quán cà phê và duyệt Facebook. Bạn có thể đã làm điều đó. Hãy giả vờ không có các trang web vô dụng, không có trò chơi video, không có TV. Bạn phải ở ngoài cả ngày mỗi ngày cho đến khi đi ngủ - Nơi bạn sẽ đến là đâu và bạn sẽ làm những gì?
Đăng ký một lớp học khiêu vũ? Tham gia một câu lạc bộ sách? Đi học thêm một bằng cấp mới? Phát minh ra một hình thức mới của hệ thống thủy lợi, có thể cứu sống hàng ngàn trẻ em ở nông thôn châu Phi? Hay tìm hiểu cách để có thể bay lượn bằng diều?
Bạn sẽ làm gì với tất cả các thời gian đó?
Nếu câu hỏi đó kích thích bạn, hãy viết ra một vài câu trả lời và sau đó, bạn biết đấy, hãy ra ngoài và biến câu trả lời thành hành động. Sẽ có điểm thưởng nếu nó liên quan đến điều gì làm bạn xấu hổ.
7. NẾU BẠN PHẢI CHẾT TRONG VÒNG MỘT NĂM NỮA, BẠN SẼ LÀM GÌ VÀ BẠN MUỐN MỌI NGƯỜI NHỚ ĐẾN BẠN NHƯ THẾ NÀO?
Hầu hết chúng ta không thích suy nghĩ về cái chết. Nó làm chúng ta bực mình. Nhưng khi nghĩ về cái chết của chính mình, chúng ta sẽ ngạc nhiên vì thực tế nó đem lại rất nhiều lợi ích. Một trong những lợi ích là nó cho chúng ta cảm giác “về MO” để nhận ra những điều gì thực sự quan trọng với chúng ta và những gì chỉ là phù phiếm và mất tập trung.
Khi tôi còn học đại học, tôi thường đi quanh và hỏi mọi người, "Nếu bạn có một năm để sống, bạn sẽ làm gì?" Và hẳn bạn có thể tưởng tượng ra, tôi đã trở thành người nổi tiếng trong các buổi tiệc. Rất nhiều người trả lời mơ hồ và nhàm chán. Một vài gã say đã gần như nhổ vào mặt tôi. Nhưng nó đã làm cho con người thực sự suy nghĩ về cuộc sống của họ theo một cách khác thường và đánh giá lại những gì ưu tiên của họ.
Trên bia mộ của người đàn ông này sẽ viết "Đây là nơi an nghỉ của Greg. Ông đã xem mỗi tập phim của" 24 "... tới hai lần.".
Di sản còn lại của bạn sẽ là gì? Những câu chuyện nào mọi người sẽ nói về bạn sau khi bạn chết đi? Cáo phó của bạn sẽ nói gì? Liệu có gì để nói không? Nếu không, bạn muốn nó nói gì về mình? Ngay hôm nay, bạn sẽ làm gì để người ta có thể nói về bạn như bạn muốn?
Và, nếu bạn tưởng tượng rằng cáo phó của bạn sẽ nói đến một loạt các hành động ngớ ngẩn mà bạn đã làm để gây ấn tượng với những người ngẫu nhiên nào đó, thì một lần nữa, bạn đã thất bại ngay từ lúc này.
Khi mọi người cảm thấy mất phương hướng, không có mục đích trong cuộc sống của họ, đó là vì họ không biết những gì là quan trọng với họ, họ không biết giá trị của bản thân.
Và khi bạn không biết giá trị của bạn là gì, thì tức là bạn đang chủ yếu tham gia làm tăng giá trị của người khác và sống theo những ưu tiên của người khác thay vì của chính bạn. Đây là tấm vé một chiều đến các mối quan hệ không lành mạnh, thậm chí là sự bất hạnh.
Khám phá của một "mục đích" trong cuộc sống về cơ bản là tìm ra một hoặc hai điều gì đó là lớn hơn chính bạn, và lớn hơn những người xung quanh bạn. Và để tìm thấy chúng, bạn phải nhấc mông lên và hành động, phải dành thời gian suy nghĩ vượt ra ngoài chính mình, để nghĩ lớn hơn chính mình, và thật nghịch lý, bạn phải tưởng tượng ra một thế giới không có mình ở đó.
Dịch và chia sẻ: FB Hung Dang
No comments:
Write comments